Home Tony Buổi Sáng: chuyện ở Trung Đông
Post
Cancel

Tony Buổi Sáng: chuyện ở Trung Đông

Trong phần này, tác giả Tony kể về một câu chuyện, một hiện tượng xảy ra ở các nước Trung Đông. Câu chuyện đó là sự thay đổi về cách làm giàu của con người ở các nước này. Từ việc một quốc gia chỉ biết múc dầu tự nhiên lên để bán kiếm tiền, cho đến một quốc gia đầu tư vào du lịch, vận tải. Sự thay đổi này đến từ việc những thế hệ trẻ của nước này sau khi đi du học ở các nước phương Tây về đều nhận ra cách thức kiếm tiền này là một phương pháp không lâu dài. Vì thế họ đã lèo lái đất nước pháp triển theo một cách bền vững hơn.

Tại sao con người mới là tài nguyên quan trọng nhất?

Câu trả lời cho câu hỏi này có thể bắt đầu từ việc hỏi một câu hỏi khác. Tại sao những nước có ít tài nguyên như Nhật Bản lại có thể phát triển hơn những nước có nhiều tài nguyên hơn? Câu trả lời có thể là do sự thành công này không phụ thuộc vào yếu tố tài nguyên, mà có thể là một yếu tố nào đó khác. Yếu tố chính tạo nên sự thành công ở đây chính là yếu tố con người.

Không có dòng máu của ai, của dân tộc nào là đẳng cấp, tất cả do mỗi cá nhân nỗ lực mà tạo nên đẳng cấp của riêng mình. Một đứa trẻ mồ côi trong trại mồ côi ở Việt Nam cũng có thể trở thành một bộ trưởng ở Đức. Cũng không có người dở, chỉ có người lười học tập, lười lao động và biến thành người dở. - trích Tony Buổi Sáng

Tài sản là gì? Đầu tư thế nào mới là đúng cách?

Theo tác giả, có bốn loại tài sản đó là:

  • vốn sống
  • nhân cách
  • thể lực
  • trí lực

Và tất cả những thứ còn lại đều là phương tiện.

Vì suy cho cùng, thứ mà chúng ta gọi là bằng cấp cũng chỉ là một tờ giấy chứng nhận rằng trong một khoảng thời gian nào đó, chúng ta đã vượt qua một bài thi sát hạch. Biệt thự, chung cư cũng chỉ là phương tiện trú ngụ (giống như hang đá ngày xưa), siêu xe (xe hơi, xe máy cũng như xe ngựa cách đây mấy trăm năm) hay tiền bạc (đô la vàng bạc cũng chỉ là phương tiện trao đổi hàng hóa) giống vỏ sò cách đây 2000 năm.

Chúng ta thường nhầm lẫn giữa tài sảnphương tiện. Cách đây 2000 năm, một người đầu tư cho chiếc hang của họ trở nên thật lung linh và đi nói với mọi người rằng họ đang để dành cho con cháu. Vậy thử hỏi sau 2000 năm, chiếc hang lung linh đó có còn giá trị gì nữa không? - không. Ở trường hợp ngược lại, nếu 2000 năm trước người đó đầu tư cho một nhân cách lấp lánh, một trí tuệ lung linh thì ở thời điểm 2000 năm sau nó vẫn còn lưu giữ lại giá trị của nó và trở thành một thứ và con cháu có thể tự hào.

Kết luận

Chúng ta phải nên đầu tư bản thân, đầu tư vào tài sản chứ không phải là vào phương tiện. Để những gì chúng ta đầu tư vẫn giữ được giá trị của nó chứ không mất đi theo thời gian.

Học học học, làm làm làm, kỷ luật kỷ luật kỷ luật

This post is licensed under CC BY 4.0 by the author.

I made my own custom CAN node!

Lịch sử ra đời của Linux